[b]Đa số các Giám đốc nhân sự đã khẳng định về sinh viên mới ra trường như sau:
- “Thiếu kiến thức, yếu kỹ năng, mơ hồ về mục tiêu nghề nghiệp... đã khiến không ít bạn trẻ mất điểm trước các nhà tuyển dụng”
- “Chúng ta không thiếu việc làm mà đang thiếu sinh viên làm được việc”.
- “Sinh viên mới ra trường không những không có kinh nghiệm mà còn thiếu quá nhiều kỹ năng để làm việc, đặc biệt là các kỹ năng “mềm” như kỹ năng phân tích, tổng hợp, trình bày, giao tiếp...”
- “Khi tuyển dụng sinh viên mới ra trường vào làm việc, doanh nghiệp phải mất
ít nhất 6 tháng đào tạo lại mới có thể khai thác được và khi chưa kịp “hoàn vốn” thì nhân viên đã “nhảy” việc. Đây là nguyên nhân khiến doanh nghiệp ngán ngại tuyển dụng sinh viên mới ra trường”.
- “37% sinh viên tốt nghiệp ra trườngkhông tìm được việc làm & 60% Doanh nghiệp phải đào tạo lại sinh viên mới ra trường.” "- "Chúng tôi không phải không muốn tuyển sinh viên nhưng vì sinh viên không có kinh nghiệm nên thật sự rất khó đảm đương tốt các vị trí yêu cầu!
THỰC TRẠNG SINH VIÊN VIỆT NAM HIỆN NAY THỤ ĐỘNG TRONG HỌC TẬP
-sinh viên không chịu tìm tòi sách, tài liệu phục vụ cho chuyên môn của mình ( mặc dù trong phương pháp giảng dạy đại học nhiều thầy cô lên lớp chỉ hướng dẫn và đưa ra những tư liệu, đầu sách cần thiết cho sinh viên tìm kiếm tham khảo)và tâm lí quen với việc “đọc _chép”. Từ đó dẫn đến thực trạng thụ động trong học tập của phần lớn sinh viên hiện nay.
-ngại phát biểu trong giờ học sẽ dẫn đến ngại phát biểu trong cơ quan làm việc sau này. Ngại phát biểu cũng đồng nghĩa với việc không dám nói lên sự thật, không dám nhìn nhận cái sai....
=>.....
Vậy thì nguyên nhân do đâu sinh viên "không thèm” phát biểu ý kiến trong giờ học? Sau đây là 6 nguyên nhân mà tôi đúc kết, rút ra được từ bản thân tôi và các bạn của tôi:
Chuyện phát biểu là chuyện của ai đó chứ không phải của mình. Mình không phát biểu thì sẽ có người khác phát biểu, thế thôi (1).
Không muốn là người đầu tiên. Đây là một tâm lý khá phổ biến bởi tôi thấy rằng khi một người nào đó đã giơ tay phát biểu và khi thầy cô tiếp tục hỏi về vấn đề đó thì có khá nhiều người xung phong nhưng lại không giơ tay ngay từ đầu (2).
Không phát biểu không sao, vì thầy cô gọi mãi không ai xung phong thì sẽ "chọn mặt gửi vàng" trong danh sách lớp và sẵn làm luôn công việc điểm danh. Xong, thế là qua chuyện, họa hoằn lắm thầy cô mới gọi trúng mình (3).
Đa phần những người hay phát biểu không phải là những "sao" trong lớp. Không hiểu rằng các "sao" này sợ phát biểu nếu sai sẽ bị mất hình tượng hay sao mà không bao giờ giơ tay phát biểu nhưng lại thích ngồi ở dưới trả lời nho nhỏ (4).
Trong lớp học Anh văn, điều này lại càng khó chịu hơn. Lớp học thật sự căng thẳng mỗi khi thầy cô có câu hỏi và yêu cầu xung phong. Lớp học thì ít người, thầy cô cứ đứng trên mà kêu gọi, ở dưới sinh viên cứ cúi mặt xuống bàn (5).
Và cuối cùng có lẽ chính là do sự thụ động, nhút nhát trong một bộ phận lớn sinh viên hiện nay (6).